Vùng MedienHafen bao gồm Sông Rhine, tháp Rhne và toà nhà Neuer Zollhof, được thiết kế bởi Frank O. Gehry. Đây là nơi biểu tượng của một Dusseldorf hiện đại.
“Học viện Nghệ thuật Dusseldorf” tổ chức cho cộng đồng sự kiện “Rundgang” – một sự kiện rất nhiều người mong đợi. Như các bạn thấy, từ sáng sớm đã xuất hiện một dòng người tham gia xếp hàng dài. Mọi người đều yêu chất nghệ thuật của thành phố họ.
Có nhiều nghệ sĩ xuất thân từ Dusseldorf, và nhiều trong số họ từng là giảng viên hay học viên đã tốt nghiệp của “Học viện Nghệ Thuật Dusseldorf”. Học viện trở thành bản sắc Dusseldorf và nghệ thuật (Trong tiếng Đức là “KUNST”) tràn ngập cuộc sống hằng ngày của người Dusseldorf. Mọi người sẽ xếp hàng từ sáng sớm khi tại đây có tổ chức triển lãm tốt nghiệp kéo dài trong một tuần.
Chúng tôi đã đến thăm “WELTKUNSTZIMMER”, phòng hoà nhạc hỗ trợ cho nghệ thuật của Dusseldorf. Đây là nơi rất được cộng đồng học viên Học viện Nghệ thuật Dusseldorf biết đến. Cơ sở này được thành lập vào năm 2012 bởi một quý ông người Đức tên Hans-Peter Zimmer. Ông ấy đã cải tạo từ một nhà máy sản xuất bánh mỳ, và nay nó có đầy đủ phòng trưng bày tranh, phòng hoà nhạc, sân khấu kịch. Bạn sẽ dễ dàng mất phương hướng trong toà nhà rộng lớn kiểu này nếu không đi cùng người hướng dẫn. Phong cách sau khi cải tạo có phần hơi hướng không khí điêu tàn, điều gần như là nguồn cội để khơi gợi nên nghệ thuật. Wolfgang Schafer là quản lý lâu năm. Ông ấy cũng là một nghệ sĩ, đạo diễn và cũng chính là người giúp đỡ khơi dậy bức tranh nghệ thuật của Dusseldorf. “Tôi tin vào những gì tôi đang làm và tôi sẽ khiến đưa chúng vào nghệ thuật”. Một nền văn hóa như vậy có thể được truyền lại cho các nghệ sĩ trẻ thông qua “WELTKUNSTZIMMER”. Tòa nhà này cũng hoạt động như một nơi cư trú. Nhiếp ảnh gia Katja Stuke và Oliver Sieber đã sống ở đây trên 20 năm. ‘Zimmer rất hào phóng, ông chỉ nói, "Đừng than phiền về những tiếng ồn từ người khác là được’. Hơn hết thảy, đó chính là sự tự do.
Wolfgang Schafer / Được biết đến dưới tên Hans- Peter Zimmer từ những năm 1980, ông bắt đầu tiếp quản “WELTKUNSTZIMMER” sau khi Zimmer qua đời. Ông cũng hỗ trợ nhiều hoạt động nghệ thuật gắn liền với lịch sử của toà nhà.
Ống khói gạch ngói đậm chất từ một xưởng bánh mỳ. Nhiều tác phẩm và các bộ sưu tập các vật liệu của Hans-Peter Zimmer cũng có thể tìm thấy tại đây.
Gần đây, một số các tác phẩm nổi tiếng tập trung vào chủ đề cảnh quan xã hội, chẳng hạn như người theo chủ nghĩa cộng sản và người vô chính phủ Nhật Bản.
Katja Stuke (Phải) Oliver Sieber (Trái) / Bên cạnh các dự án nhiếp ảnh của mình, ngoài ra họ cũng hoạt động như những chuyên gia chọn lọc và biên tập. Trước kia họ từng sinh sống tại Osaka, và nay họ tập trung vào việc giới thiệu về văn hoá Đức và Nhật Bản qua những tấm hình.
Khi bạn muốn giải lao khỏi thế giới của nghệ thuật, thì bạn cần phải có bia. Ở Dusseldorf, nhất định bạn sẽ được mời uống bia truyền thống của Brauhaus. Trong thực tế, đây cũng là loại bia duy nhất họ bán. Khi bạn thưởng thức loại bia này, bạn nên uống nó bằng một ly thuỷ tinh nhỏ. Và mỗi khi bạn uống một ly, nhân viên sẽ đánh dấu vào tấm lót ly để sau đó tính tiền cho bạn. Nhiều loại xúc xích đều hợp khi dùng với loại bia này.
Nhiều loại xúc xích khác nhau với chất thô, hoặc có trộn chút thảo mộc v.v., không khác mấy khi trải nghiệm với xúc xích ăn ở Nhật. Tuy nhiên, Mettwurst là loại xúc xích độc đáo mà bạn nên thử ở Dusseldorf. Thật bất ngờ - xúc xích thô được quết lên bánh mì! Món ăn được xem là linh hồn này cực kỳ được đánh giá cao.
“Schvarz Coffee Roaster” nổi bật khi là một điểm tự rang cà phê, tuy nhiên ở đây cũng là quán cà phê vào mỗi dịp cuối tuần. Mặc dù cửa hàng nằm ngay vị trí của một nhà máy cũ, nhưng vị cà phê rất thô, và cũng rất chất.
Schvarz Kaffee
Ronsdorfer Str.74 (Alte Farbwerke,Halle31), 40233
Dusseldorf, Germany
Ở Dusseldorf chưa có nhiều quán cà phê nhưng bạn có thể tìm thấy quanh đó cho mình một địa chỉ cà phê hảo hạng.
DASCOFFE
Benrather Str.6b, 40213 Dusseldorf, Germany
Đường Bolker được biết đến như “Quầy rượu dài nhất trên thế giới.” Mặc dù trời lạnh, nhưng ngồi uống ngoài trời thì cũng không thành vấn đề đối với người Dusseldorf.
Bạn gái của Brians là Maren Düsel – một nhà thiết kế nữ trang, người ngồi kế anh ấy trên ghế sô pha.
Bạn đã xem các tranh minh họa chi tiết của bìa trước và bìa sau của số tạp chí lần này chưa? Những bản vẽ về Dusseldorf và Solingen được vẽ bởi họa sĩ tranh minh họa Brian Storm. Anh ấy yêu âm nhạc và nói rằng, “Chủ đề của tôi là kết nối âm thanh và các bản vẽ.” Chúng tôi hỏi anh ấy tại sao anh ấy lại làm việc ở Dusseldorf mà không phải là một thành phố lớn như Berlin. “Ở đây có rất nhiều cơ hội cho những người sáng tạo vì khung cảnh rất gắn bó. Nó khiến ta gần như cảm thấy đây là một gia đình nhỏ, sáng tạo, và nó cho phép chúng ta dễ dàng làm quen với người khác và dễ chìm đắm vào các dự án mới.”
Cách 30 phút bằng ô tô hay tàu điện từ Dusseldorf, bạn sẽ tìm thấy thành phố của những lưỡi dao, Solingen. KAI Châu Âu có trụ sở tại đây. Thật thú vị khi có thể khám phá về các mô tuýp dao kéo ở khắp nơi trong thành phố. Thậm chí cho đến hiện nay, vẫn còn tồn tại rất nhiều xưởng cũ dọc theo sông Wupper để cảm thấy tự hào về ngành sản xuất truyền thống từ ngày xưa mà bạn có thể ghé thăm. Tại bảo tàng dao kéo, bạn cũng có thể học về lịch sử từ thời cổ đại và về các lưỡi dao vô cùng độc đáo đến từ nhiều nơi trên thế giới
Từ đầu thế kỷ 14, người ta tin rằng những người thợ rèn đã làm dao bằng cách di chuyển đá mài bằng cách cung cấp thuỷ lực từ sông Wupper chảy vào Solingen. Khi cuộc cách mạng công nghiệp diễn ra vào giữa thế kỷ 18, ngành công nghiệp sản xuất công cụ cắt đã phát triển mạnh mẽ nhờ sự xuất hiện của động cơ hơi nước. Và kể từ khi Solingen trở thành khu vực gần khu công nghiệp Ruhr, thì nó đã đạt được sự phát triển không ngừng nghỉ kể từ thế kỷ 19, tận dụng mỏ than Ruhr và dễ dàng tiếp cận với sông Rhine. Lý do khiến Solingen phát triển và trở thành một thành phố dao thì giống với thành phố Seki ở Gifu - thành phố được biết đến là thủ phủ của các lưỡi dao trên toàn cầu. Sông Wupper và Sông Nagara, khu công nghiệp Ruhr và khu công nghiệp Chukyo. Việc hội tụ đầy đủ mọi điều kiện để phát triển thành thành phố của những lưỡi dao có lẽ không phải đơn giản chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.