Hơn 80% diện tích đất ở tỉnh Gifu là rừng. Những ngọn núi ở độ cao 3.000m nối tiếp nhau ở phía Bắc, gỗ chất lượng cao được sử dụng ở đây đã và đang hỗ trợ cho sự sáng tạo của thợ bọc lót đồ nội thất và thợ mộc của Gifu. Tuy nhiên, tỉnh đang gặp phải hiện trạng là có nguồn tài nguyên dồi dào nhưng lại thiếu thợ, gỗ chất lượng cao hầu như không được sử dụng trong tỉnh mà được xuất ra ngoài tỉnh. Anh Morohashi Yuto đã bị lôi cuốn ở lại nơi đây. Anh quan tâm đến việc sử dụng gỗ tại địa phương, vào năm 2012, anh bắt đầu tham gia Gujo Odori. Bị sức hấp dẫn mạnh mẽ của Bon Odori bắt nguồn từ địa phương làm cho mê mẩn, vào năm 2014, anh đã nảy ra suy nghĩ "Thật đáng buồn tại sao geta (guốc gỗ) không phải là sản phẩm của Gifu", sau đó anh đã khởi dựng Gujo Mokuri bán geta (guốc gỗ) được sử dụng trong điệu nhảy Gujo Odori truyền thống. "Đôi giày nhảy múa suốt đêm" bền chắc được gọt giũa từ cây bách Nhật ở địa phương, tạo nên đôi guốc mộc xỏ ngón có dây quai được in lụa vốn là ngành công nghiệp địa phương và nhuộm chàm của Gujo, thể hiện đó là sản phẩm được làm ở Gifu. Đôi guốc của anh ấy được thiết kế cẩn thận, có đế guốc cao 5cm không chỉ tạo ra âm thanh tốt, mà còn toát ra được vẻ đẹp của điệu nhảy.
"Nhà sản xuất guốc gỗ" vốn bị cuốn hút bởi các điệu nhảy Gujo Odori này cũng truyền cảm hứng cho các hộp đêm ở khu vực. Anh DJ MOTIVE, nhà chế tác âm nhạc, đã cho ra đời bản remix của bài hát Harukoma, cho biết "Những người tham gia nhảy múa trong ca khúc Gujo Bushi, họ có thể nhảy múa suốt đêm dài, giúp tôi có thể truy nguyên thấy bắt nguồn của Gujo Odori . Đặc biệt, tôi rất ấn tượng với những âm thanh sôi động của Harukoma". Anh nóng lòng "Đoàn ca múa biểu diễn trong những khu nhà lớn có thể nói là những người kỳ cựu của DJ. Tôi muốn tạo ra âm nhạc khiêu vũ không thua kém gì họ ở vùng đất này".
Nước mềm do rừng phong phú dồi đào của Gujo tích lũy chảy từ vùng núi phía Bắc đến đồng bằng Mino thấp ở phía Nam. Giấy Nhật Mino washi có nguồn gốc từ vùng đất này, công nghệ làm giấy Nhật Mino Washi bằng tay đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa phi vật thể của nhân loại vào năm 2014. Mặc dù được thế giới chú ý, nhưng do những người thợ trẻ tuổi tìm đến các khu vực thành phố làm việc, nên hiện lực lượng thợ làm ngành nghề này đang giảm qua các năm. Thế nhưng, anh Sawaki Kenji đã nhìn trước được tương lai của giấy Nhật Bản, nên anh đã dành ra khoảng một năm để tự trồng, chăm sóc cây dướng là nguyên liệu làm giấy, sau đó anh tiếp tục làm giấy Nhật Mino Washi và mất khoảng hai tuần để có thể làm ra một tờ giấy bằng tay. Anh suy nghĩ nghiêm túc rằng "Tôi muốn truyền lại kỹ thuật cho các thế hệ tương lai".
Việc thiếu người kế thừa là không thể tránh khỏi, nhưng đã bắt đầu xuất hiện một số người đưa sản phẩm made-in-Gifu ra bên ngoài. Sakadachi Books, nhà xuất bản địa phương ở Gifu, đã công bố trên tạp chí "Gifu no Mono" (Sản phẩm của Gifu) hồi năm ngoái. Tạp chí này nêu bật người thợ thủ công tận tụy với công việc, quan tâm sâu sắc về quá trình sản xuất, mục đích là để truyền đạt cảm xúc chân thành của những người thợ thủ công.
Người dân Gifu được cho là có khí chất của một thợ thủ công tuyệt vời, nhưng trong kinh doanh thì họ không được giỏi lắm. Mặc dù vậy, họ rất trung thực và bảo đảm các kỹ năng được kế thừa và được bảo vệ. Những người thợ thủ công gánh vác thế hệ sau cũng nhìn lại truyền thống và những ưu đãi của thiên nhiên ban tặng ngay dưới chân mình, từ đó họ tìm thấy khả năng sản xuất chế tạo mới. Chúng tôi thấy một tinh thần hăng say lặng lẽ, một niềm tự hào khôn tả phản chiếu trong mắt họ.